Sau chiến thắng tái đắc cử đầy thuyết phục, Thủ tướng Anthony Albanese và Đảng Lao Động Úc tuyên bố sẽ ưu tiên hàng đầu việc giải quyết căng thẳng thương mại giữa Mỹ và Trung Quốc — một “bóng đen” bao trùm nền kinh tế toàn cầu. Không chỉ đơn thuần là câu chuyện chính trị, đây là ván cờ lớn mà nước Úc đang phải tính từng nước đi để bảo vệ lợi ích kinh tế, vị thế khu vực và lòng tin của người dân.
Tái đắc cử lịch sử và lời hứa về sự đoàn kết
Anthony Albanese đã làm nên lịch sử khi trở thành Thủ tướng Úc đầu tiên trong hai thập kỷ qua giành được nhiệm kỳ thứ hai liên tiếp. Trong không khí rộn ràng của chiến thắng, ông không quên nhấn mạnh: “Người dân Úc đã chọn sự đoàn kết thay vì chia rẽ.” Và rõ ràng, một chính phủ kỷ luật, trật tự và gắn kết là điều mà ông cam kết sẽ tiếp tục duy trì trong nhiệm kỳ mới.
Với dự kiến giành được ít nhất 86 ghế trong Hạ viện — tăng mạnh so với 77 ghế trước đó — Đảng Lao Động đang có vị thế mạnh mẽ để hiện thực hóa các chính sách đã đề ra, bao gồm việc xử lý các thách thức kinh tế toàn cầu.
Căng thẳng Mỹ – Trung: Không chỉ là chuyện của hai ông lớn
Trong một cuộc phỏng vấn với đài ABC, Bộ trưởng Tài chính Jim Chalmers đã thẳng thắn thừa nhận: “Điều đang diễn ra giữa Mỹ và Trung Quốc phủ bóng đen lên toàn bộ nền kinh tế toàn cầu… Và chúng tôi cần phải đủ năng lực để kiểm soát sự bất định đó.”
Chuyện không đơn giản là ai áp thuế lên ai, mà là hệ lụy dây chuyền: thị trường chứng khoán biến động, lãi suất tăng, và cả quỹ hưu trí của người Úc cũng bị ảnh hưởng. Quyết định của cựu Tổng thống Donald Trump hồi đầu tháng 4 về việc áp thêm thuế đã khiến nhiều cử tri hoang mang, và điều đó được phản ánh rõ nét qua kết quả bầu cử.
Khi cử tri chuyển hướng: Không chỉ lo “giá xăng”, mà còn sợ “giá trị quỹ hưu”
Thú vị ở chỗ, ban đầu chiến dịch tranh cử được dự đoán xoay quanh vấn đề chi phí sinh hoạt – thứ mà ai cũng quan tâm. Nhưng càng về cuối, người dân Úc bắt đầu để tâm nhiều hơn đến các yếu tố tầm vĩ mô như chính sách thương mại của Mỹ và sự bất ổn toàn cầu. Và đó là lúc Đảng Lao Động “lội ngược dòng” trên các bảng khảo sát.
Phe bảo thủ thì… không may mắn như vậy. Lãnh đạo phe đối lập Peter Dutton mất luôn ghế của mình. Một cú sốc không hề nhẹ.

Quan hệ đối ngoại: Khi cả Mỹ và Trung đều muốn “làm bạn” với Úc
Ngay sau khi kết quả bầu cử được công bố, cả Washington lẫn Bắc Kinh đều gửi lời chúc mừng tới ông Albanese. Mỹ tuyên bố muốn “tăng cường mối quan hệ chiến lược để thúc đẩy tự do và ổn định khu vực Ấn Độ Dương – Thái Bình Dương”, trong khi phía Trung Quốc cũng sẵn sàng “hợp tác để xây dựng quan hệ đối tác chiến lược toàn diện trưởng thành, ổn định và hiệu quả hơn”.
Một bên là đồng minh truyền thống. Một bên là đối tác thương mại lớn nhất. Albanese chắc chắn không có lựa chọn dễ dàng — nhưng chính điều đó lại khiến ván bài ngoại giao của Úc trở nên thú vị và đầy chiến lược.
Phe bảo thủ và cuộc “cách mạng từ bên trong”
Thất bại lần này đã buộc các lãnh đạo phe đối lập phải nhìn lại chính mình. Mark Speakman — thủ lĩnh đảng Tự Do ở bang New South Wales — cho rằng đảng cần làm mới thông điệp để phù hợp hơn với “phụ nữ và cộng đồng đa văn hóa”. Còn cựu bộ trưởng tài chính Simon Birmingham thì khẳng định: “Muốn giành lại niềm tin, phải bắt đầu từ phụ nữ và khu vực đô thị.”
Vấn đề là, bao giờ họ mới thực hiện được điều đó?
Tạm kết:
Chiến thắng của Đảng Lao Động không chỉ là một thắng lợi về mặt số phiếu. Nó phản ánh rõ sự chuyển mình trong tâm lý cử tri Úc: họ muốn một chính phủ có thể giữ thăng bằng giữa các siêu cường, bảo vệ quyền lợi quốc gia, và xây dựng một đất nước đoàn kết, ổn định.
Trong bối cảnh “gió lớn” thổi từ cả hai đầu Thái Bình Dương, liệu Úc có thể giữ được ngọn lửa giữa cơn bão?
Chúng ta hãy cùng chờ xem.
Thế giới – 6am.vn