Giữa bầu không khí căng như dây đàn của chiến tranh thương mại Mỹ – Trung, một động thái bất ngờ đã khiến giới quan sát “rụng rời”: Trung Quốc, sau những tháng ngày đăng ảnh phi cơ chiến đấu MiG-15, nói cứng về chủ quyền và khẳng định “không cúi đầu trước bắt nạt”, lại lặng lẽ đưa “tsar kinh tế” – Phó Thủ tướng Hà Lập Phong – sang Thụy Sĩ gặp gỡ phái đoàn Mỹ. Điều gì khiến Bắc Kinh bất ngờ đổi giọng? Hãy cùng giải mã trong bài viết chuẩn SEO cực nóng này.
Khi “Mặt Trận Truyền Thông” Không Giải Quyết Được “Túi Tiền Doanh Nghiệp”
Công bằng mà nói, Trung Quốc không thiếu sự kiên định (ít nhất là trên mặt báo). Từ việc chỉ trích “đế quốc Mỹ” đến tuyên bố sắt đá rằng Washington không thể dùng thuế để ép Bắc Kinh nhượng bộ. Nhưng sau bức màn tuyên truyền là một sự thật đang khiến lãnh đạo Trung Quốc mất ăn mất ngủ: doanh nghiệp trong nước đang “sặc nước” vì thiếu đơn hàng từ Mỹ.
Theo tiết lộ từ các nguồn tin thân cận, nhiều nhà máy ở miền Nam Trung Quốc – trung tâm sản xuất toàn cầu – đang chứng kiến cảnh đóng cửa, đình công và mất việc làm hàng loạt. Các ngành hàng như đồ chơi, nội thất, dệt may… đang khát khách hàng hơn bao giờ hết. Đối với một nền kinh tế phụ thuộc xuất khẩu như Trung Quốc, điều này chẳng khác nào cắt đứt động mạch chính.

Những Cú “Tát” Ngoại Giao Và Chuyện “Lá Thư Fentanyl”
Việc Mỹ gửi thư chất vấn Trung Quốc về fentanyl – loại thuốc giảm đau đang gây khủng hoảng tại Mỹ – được phía Bắc Kinh xem như một hành động “kiêu ngạo”. Điều này làm đổ thêm dầu vào lửa giữa lúc hai bên đang… căng như dây đàn. Trong bối cảnh ấy, việc lựa chọn nhân sự cho cuộc đàm phán trở thành ván bài tâm lý.
Mỹ muốn nói chuyện với nhân vật “có tiếng nói”, trong khi Trung Quốc không muốn để Chủ tịch Tập Cận Bình “dính vào” quá sớm, phòng ngừa rủi ro hình ảnh nếu đàm phán thất bại. Giải pháp trung dung là ông Hà Lập Phong – người từng góp phần ký thỏa thuận “Phase One” năm 2019.
Vì Sao Geneva? Vì Nơi Trung Lập Và Có Phô-Mai Ngon!
Cuộc gặp không diễn ra tại Bắc Kinh, không ở Washington, mà tại Geneva, Thụy Sĩ – quốc gia trung lập, nhẹ nhàng, ít thị phi và… đầy phô-mai ngon. Đây không chỉ là một lựa chọn mang tính biểu tượng mà còn thể hiện cả hai bên đang “thử nước” trước khi nhảy vào ván cờ thương lượng lớn.
Như lời một chuyên gia từ Trung tâm Nghiên cứu Chiến lược Quốc tế (CSIS), đây chỉ là “tiền đàm phán” chứ chưa phải bước đột phá. Nhưng như ông bà ta có câu: “Không ai bắt tay bằng nắm đấm”.
Mỹ Thì Lo Sụt Điểm Tín Nhiệm, Trung Thì Lo Mất Bạn Hàng
Tổng thống Trump đang chịu áp lực khi tỷ lệ tín nhiệm rớt dần vì kinh tế chao đảo. Chuỗi cung ứng toàn cầu bị gián đoạn, thị trường tài chính bất ổn, giá hàng hóa leo thang… là những “trái đắng” từ chính sách thuế quan mà ông phát động. Trong khi đó, Trung Quốc nhìn quanh và phát hiện: các đối tác thân quen như Việt Nam, Ấn Độ, Nhật Bản… đang rục rịch đàm phán với Mỹ. Ủa? Còn mình thì… bị bỏ rơi?
Nếu không lên bàn đàm phán, Trung Quốc có nguy cơ bị “ra rìa” trong hệ thống thương mại mới do Mỹ dẫn dắt. Đó không chỉ là thất thế kinh tế, mà còn là tổn hại về vị thế chính trị.

Sự Thật Là Gì? Trung Quốc Cần Mỹ Hơn Mỹ Cần Trung Quốc (Lúc Này)
Dù đăng đàn nói cứng, thực tế là Trung Quốc không thể nhanh chóng thay thế thị trường Mỹ. Các quốc gia đang phát triển không đủ tiềm lực mua hàng với số lượng và giá trị cao như Washington. Vì vậy, việc quay lại bàn đàm phán không phải vì Trung Quốc “xuống nước”, mà vì họ thấy đây là con đường duy nhất để tránh một cuộc khủng hoảng sâu hơn.
Hồi Kết Tạm Thời: Bắt Tay Hay Lại… Đấm?
Dù chưa có thỏa thuận nào được công bố, việc hai nền kinh tế lớn nhất thế giới đồng ý gặp mặt là một bước tiến tích cực. Nhưng đừng quá hy vọng vào màn “gương vỡ lại lành” ngay lập tức. Mâu thuẫn sâu xa về niềm tin, mô hình kinh tế và quyền lực địa chính trị vẫn còn đó.
Nếu có gì đó chắc chắn lúc này, thì đó là: cả thế giới đang nín thở theo dõi từng nhịp thở của cuộc đàm phán Geneva. Và dù không có ai thắng triệt để, ít nhất chúng ta có thể hy vọng vào một “bàn chơi mới” – nơi không chỉ thuế, mà cả niềm tin và sự tỉnh táo sẽ được đặt lên bàn cân.
Thế giới – 6am.vn